Cơ Trưởng Vẫn Khỏe Chứ!

Chương 26: Cậu bá đạo

Chương Trước Chương Tiếp

Bỗng nhiên, sắc mặt Thân Mục Dã chợt trầm xuống: “Không được, đây là đưa cho em, phải ăn hết, không được cho người khác.”

“Cậu thật bá đạo, cô Kiều đã nói không thích ăn rồi.” Đường Vũ La bị chọc tức lườm một cái.

Liên Trăn cũng yên lặng tán thành, người này thật sự bá đạo.

“Yên tâm, cậu còn mua cho cháu rất nhiều sữa bột châu Âu, đến lúc đó cháu sẽ ăn thật xinh đẹp, chờ trưởng thành, cháu sẽ là người đẹp nhất thành Tây.” Thân Mục Dã nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé, lúc này tâm tình của Đường Vũ La mới dễ chịu hơn: “Có đẹp như cô Kiều không ạ?”

“Đương nhiên.” khóe miệng Thân Mục Dã nhếch lên mê người, Đường Vũ La vui vẻ nở nụ cười, leo đến trên người anh, hôn khuôn mặt anh: “Cháu biết cậu là tốt nhất mà.”

Liên Trăn ở bên cạnh nhìn mà kinh ngạc, không ngờ người đàn ông ác liệt này cũng rất có kiên nhẫn dỗ trẻ em.

Trong xe có Đường Vũ La líu ríu, ngược lại không thấy xấu hổ, Liên Trăn nhìn về phía ngoài cửa sổ, xe lái về con đường khác: “Đây là... định đi đâu?”

“Ăn cơm.” Thân Mục Dã nhìn cô, đúng lúc Liên Trăn cũng nhìn sang, bốn mắt nhìn nhau, cô vội vàng tránh né quay mặt đi, sau khi né tránh mới nhận ra trong lòng nhảy loạn, không biết tại sao muốn né tránh.

Đang gặp giờ cao điểm tan tầm, xe lái hơn bốn mươi phút, mới dừng trước khách sạn cao cấp trong nội thành.

Nhân viên phục vụ tới mở cửa xe, đúng lúc một người phụ nữ xinh đẹp cao gầy đi ra từ trong cửa xoay, ánh mắt Đường Vũ La sáng lên, cười hì hì chào hỏi: “Dì Dư.”

Trên mặt người phụ nữ lướt qua ngạc nhiên, Liên Trăn thấy bọn họ có khả năng gặp người quen, muốn tránh cũng đã không kịp, đành phải kiên trì đứng ở một bên.

“Vũ La à, đã lâu không gặp, cháu lại cao lên rồi.” người phụ nữ mỉm cười sờ lên khuôn mặt hạt dưa của Đường Vũ La, ánh mắt nhạy bén phát hiện ra Liên Trăn, sau đó ánh mắt chứa mấy phần ý cười kỳ lạ nhìn về phía Thân Mục Dã: “Bảo sao bình thường mấy tháng mới về nước một chuyến, mấy ngày nay lại tấp nập về thành Tây hiếm có, giờ chị đã hiểu ra rồi.”

“Hiểu rõ gì chứ, gần đây cơ thể bà nội không tốt, em về thành Tây là vì ở bên bà nhiều hơn mà.” Thân Mục Dã không lạnh lùng như ngày xưa, lại có mấy phần như trẻ con, nét mặt cười điên đảo chúng sinh.

“Thôi đi, bà nội đã nói có đứa cháu trai như em cũng như không có mà.” Thân Tổ Dư giận nói: “Đây có phải người lần trước ở biệt thự khách sạn Hải Lan không?”

Liên Trăn ở bên cạnh nghe vậy, trong lòng lộp bộp, thấy Thân Mục Dã uể oải cười nói: “Hỏi nhiều như vậy làm gì, đợi lát nữa chị gọi điện thoại, bảo người ta mang rượu ngon thịt ngon hầu hạ đi.”

“Được rồi, không đứng đắn gì cả, mọi người lên đi, sẽ có người tiếp đón, xe chị tới rồi, về Thân gia trò chuyện tiếp.” Thân Tổ Dư cười tủm tỉm hôn mặt Đường Vũ La, quay người ngồi Bentley phía sau rời đi.

“Đi thôi.” Thân Mục Dã kéo cô đi vào đại sảnh, trong đại sảnh cao hơn ba mươi mét chia làm ba tầng, chính giữa bày đèn thủy tinh lớn rủ xuống, tô thêm vẻ vàng son lộng lẫy bên trong.

Chỗ thang máy có mấy người đứng xếp hàng, Thân Mục Dã trực tiếp đứng trước thang máy bên trái quẹt thẻ, dẫn theo hai người đi vào trong dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của mọi người.

“Khách sạn này cũng là sản nghiệp của Thân gia sao?” Liên Trăn nhịn không được thấp giọng hỏi.

Thân Mục Dã không đáp, ngược lại là Đường Vũ La tốt bụng giải thích: “Không chỉ khách sạn này, dì Dư còn có rất nhiều khách sạn, mỗi lần cả nhà em đi nơi nào chơi, muốn ăn gì cũng có thể ăn, có điều đồ ăn của khách sạn này không ngon như quán Paris lần trước.”

Trước đó Liên Trăn nghe bọn họ nói chuyện đại khái cũng đoán được người phụ nữ đó là người của Thân gia, chỉ là nhìn tuổi của người phụ nữ đó cũng chỉ khoảng chừng ba mươi tuổi, đã có sản nghiệp lớn như vậy, ngay cả Paris cũng có khách sạn của cô ấy, bảo sao thường nghe người khác nói sự giàu có của Thân gia vượt xa những hào môn khác của thành Tây.

“Chẳng lẽ... khách sạn biệt thự Hải Lan cũng là của Thân gia nhà em?”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️