Nhân viên lập tức lựa đồ phù hợp cho cô, Liên Trăn thay ra, thấp thỏm bước khỏi phòng thử. Bình thường cô ghét nhất là đi mua quần áo cùng đàn ông, dù sao có rất nhiều đồ mặc không hợp, vừa xấu vừa ngại.
Cô cúi đầu, giày da đàn ông đi tới cạnh, cô mới ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy lặng lẽ đánh giá cô.
“Có phải không đẹp không?” Liên Trăn thấy anh không lên tiếng, đỏ mặt lui về sau, nhân viên liền đi tới kéo cô: “Chỗ nào cũng đẹp, cái này thích hợp với cô nhất, cô thả tóc xuống sẽ đẹp hơn.”
Nói xong giúp cô thả tóc, Thân Mục Dã không thể không thừa nhận vẻ đẹp này. Vừa rồi anh nhìn trúng bộ đồ kia là do thấy đẹp, cũng không nghĩ tới có phù hợp với cô hay không, dù sao cô mặc đồ giản dị, không ngờ cô mặc áo đỏ có thể mặc ra kiểu quyến rũ diễm lệ như vậy. Nhất là cô thay quần màu đen làm nền, nó bao lấy chân dài mảnh khảnh của cô, tóc dài đen xõa xuống, lại mang giày cao gót, tựa như đóa hoa hồng nở rộ, minh diễm kiều lệ, tiếc nuối duy nhất là mặt cô quá mộc mạc rồi.
“Trang điểm son môi chút là hoàn mỹ.” Nhân viên nói ra tiếng lòng của anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây