“Trước đó có thể là loại ỷ lại đi, dù sao cũng là tôi khiến cô ấy mang thai, phụ nữ mà, ai không hy vọng được yêu thương, nói đến ưa thích, khả năng có một chút, còn nhiều thì tôi không tin.” Thân Mục Dã búng tàn thuốc, bộ dáng có vẻ suy sụp tinh thần.
“Đừng như vậy, không giống cậu chút nào.” Đoạn Vũ Thao vỗ vỗ bả vai anh: “Hiếm khi cậu đi ra ngoài, tôi và cậu đi câu cá đi, thuận tiện giải sầu một chút.”
“Cũng được.” Suốt ngày đối một với người xa cách mình cũng mệt mỏi.
Anh ở trên biển câu cá đến lúc chạng vạng tối mới thu hoạch tương đối khá trở về, lúc đến bãi đỗ xe, vừa vặn đụng phải Thân Ngọc Minh vừa dừng xe xong.
Trong tay anh ta cầm theo một chồng sách thật dày, cái túi là “hiệu sách Tân Hoa”, Thân Mục Dã liếc mắt, cười nói: “Chú ba lại muốn xem sách à.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây