“Thím hai, thím biết con bé làm cái gì không?” Thân Mục Dã cả giận nói: “Anh em nhà người ta ai không phải hi vọng trong nhà hòa thuận, bình an, con bé thì sao, ngày đầu tiên trở về liền hận không thể khiến nhà rối tung lên, em tính kế anh như vậy, có phải em không mang não đi ra ngoài hay không?”
“Mẹ, anh ấy lại mắng con.” Thân Tâm Nghê bổ nhào vào trong ngực Sử Hồng Dao khóc lớn lên: “Sớm biết vậy con đã không trở về mà ở lại châu Âu, tránh để bị mọi người ghét.”
“Được rồi được rồi, đừng khóc, con là con gái của mẹ, ai dám mắng con.” Sử Hồng Dao trợn mắt giận dữ nhìn Thân Mục Dã: “Cháu lập tức trở về cho thím, cho dù con bé làm sai chuyện, muốn mắng cũng là chuyện của cha mẹ chú thím, cháu hô to gọi nhỏ như vậy có để thím hai vào mắt không?”
“Được thôi, cháu đi về trước, có điều chuyện này trước buổi tối hôm nay không qua giải thích rõ ràng, cháu sẽ không từ bỏ ý đồ.” Thân Mục Dã cười lạnh hai tiếng, quay người nhanh chân về Thân trạch.
Chờ anh vừa đi, lúc này Sử Hồng Dao mới hỏi: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây