Hoa sồ cúc anh tặng mấy ngày trước bị kéo cắt nát ném ở trên bàn trà, anh tìm vài vòng trong phòng, mới phát hiện cô ngồi trên ban công ở bên ngoài, cửa sổ vẫn mở.
“Em làm gì vậy, bác sĩ nói em đang ở cữ không thể hóng gió.” Thân Mục Dã vội vàng đóng cửa sổ lại, quay đầu, thấy gương mặt xinh đẹp của cô trắng bệch, trên môi không hề có sắc máu, con mắt đỏ rực, dáng vẻ vừa mới khóc.
Trong lòng anh sợ hãi, lại không có quá nhiều sức lực: “Làm sao vậy?”
Nhìn vẻ mặt lo lắng dịu dàng của anh, lần đầu tien Liên Trăn cảm thấy người đàn ông ngụy trang thật sự rất dối trá.
“Xảy ra... Chuyện gì, chúng ta vào nhà được không?” Thân Mục Dã đưa tay ôm cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây