“Anh nói bậy, anh nói xấu em.” nhìn thấy anh ta, nước mắt Hứa Tố Ngưng to như hạt đậu lập tức bừng lên, cô ta chưa từng tuyệt vọng như vậy, buổi sáng vậy mà phát hiện nằm bên cạnh cô ta là người cô ta ghét nhất đời này: “Mọi chuyện tối hôm qua là do anh bày ra, tại sao anh có thể tổn thương em như thế, anh là người em yêu nhất đời này mà.”
“Đủ rồi, hôm qua sau khi chúng ta cơm nước xong liền chia nhau rời đi, người của khách sạn cũng có thể làm chứng, ngay cả Giả Tử Triệu cũng chính miệng thừa nhận quan hệ của hai người.” mặt Lệ Đông Sâm không thay đổi phản bác.
“Người nào không biết kia người của khách sạn đó đều là người quen của cậu hả.” Bà Hứa tức giận vung tay lên đánh vào mặt anh ta, Lệ Đông Sâm thừa nhận không nhúc nhích, chờ bà ta đánh xong, mới tiếp tục nói: “Mấy người muốn nói cái gì cứ nói đi, có điều sẽ không cần người phụ nữ như vậy đâu, từ hôm nay trở đi Lệ gia và Hứa gia chúng ta giải trừ hôn ước.”
“Anh chỉ chờ đợi giờ phút này đúng không?” toàn thân Hứa Tố Ngưng chấn động, khóc ròng nói.
“Dù cậu không giải trừ hôn ước Hứa gia tôi cũng sẽ không kết thân với Lệ gia nhà cậu đâu.” Hứa Quang Minh kéo anh ta ra, thẹn quá hóa giận nói: “đầu tư của Hứa gia đối với Lệ gia nhà cậu cũng sẽ thu lại không thiếu một đồng đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây