Nói đến đoạn sau, cả người cô run rẩy, hai tay nắm chặt áo ngủ của anh: “Em sợ....”
“Đồ ngốc, đây chẳng qua là mơ mà thôi.” Thân Mục Dã thấy cô run dữ dội hơn, bật đèn lên, ôm cô ngồi dậy, kéo tay cô đặt lên bụng cô: “Mơ đều là không chân thực, em hãy tự cảm nhận đi, Bảo Bảo rất khỏe mạnh đang nhảy nhót đây này.”
Liên Trăn nín thở cảm nhận được nhịp tim vững vàng của đứa bé bên trong, lòng của cô mới dần dần bình tĩnh xuống.
Thân Mục Dã di chuyển chủ đề hỏi: “đúng rồi, em nói nhìn thấy Bảo Bảo của chúng ta, còn nhớ rõ hình dạng của Bảo Bảo thế nào không?”
Liên Trăn ngẩn người, lắc đầu: “Không nhớ kỹ lắm, có điều dáng vẻ rất đáng yêu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây