Cơ Trưởng Vẫn Khỏe Chứ!

Chương 17: Cô nên cảm ơn tôi

Chương Trước Chương Tiếp

Sáng sớm mặt trời lên cao, người của khách sạn vẫn không có động tĩnh, mãi đến ngay cả đám chim chóc cũng không kìm nén được đi đến bên cửa sổ hót líu lo.

Liên Trăn bị ánh sáng làm cho mở mắt ra, đầu tiên nhìn thấy một lồng ngực rộng lớn dưới chăn, cơ thể cô cứng đờ, con ngươi mông lung dần dần tụ lại, ánh mắt hơi có chút run rẩy chầm chậm nhìn lên, người đàn ông nằm bên cạnh cô ngủ say có một khuôn mặt anh tuấn không thể tưởng tượng nổi, khuôn mặt đó vô cùng quen thuộc, mày kiếm đen dày, cặp mắt đẹp, bờ môi độ dày vừa phải....

Cô ngây người, mặt và môi cùng biến thành màu trắng, ngay cả cơ thể nóng hổi ở trong chăn cũng bỗng nhiên lạnh buốt đến triệt để.

Cô không dám tin, dùng sức tát mình hai cái, mặt đau dữ dội.

Đây là sự thực, cô thật sự phát sinh quan hệ với người đàn ông khác không phải Lệ Đông Sâm, cô làm sao còn có mặt mũi đối mặt với Lệ Đông Sâm nữa đây.

Cô vốn là người phụ nữ bảo thủ, kể từ sau khi ở bên Lệ Đông Sâm, bình thường bị người đàn ông khác không cẩn thận chạm tay, hoặc là nhảy một khúc, trong lòng cũng sẽ khó mà chấp nhận.

Giờ phút này, đầu cô trở nên trống rỗng, cô mở to đôi mắt trống rỗng, từ đầu đến cuối không chấp nhận được hiện thực này, cô thà rằng mình chết, cũng không muốn có lỗi với Lệ Đông Sâm, .

Hơi lạnh chui vào trong chăn, Thân Mục Dã xoay người, cánh tay vươn ra, kéo cô vào trong ngực, trong miệng lẩm bẩm: “Ngủ yên đi, đừng lộn xộn.”

“Thả tôi ra, đừng chạm vào tôi.” Liên Trăn chán ghét dùng sức đẩy anh ra, nước mắt rơi xuống tí tách, cô dùng chăn quấn chặt cơ thể của mình, vừa cử động một cái đã cảm thấy cả người ê ẩm buốt nhức.

Thân Mục Dã cau mày chống nửa người dậy, nhìn người phụ nữ trốn ở cuối giường cuộn người lại, khóc hu hu thút thít, cô khóc ướt đẫm khuôn mặt, tóc dài xốc xếch dán trên mặt, bờ môi anh đào thật mỏng bị cắn ra máu, phần cổ dưới chăn còn có dài dấu đỏ không nỡ nhìn, nhìn kiểu gì cũng khiến người ta thương yêu.

Anh đã sớm biết chuyện sẽ thành ra thế này, cũng đã làm xong chuẩn bị tâm lý, nhưng giờ phút này khi thật sự xảy ra, lại có chút bực bội.

Suy nghĩ một lát dứt khoát nói: “Sau này em hãy yên ổn làm người phụ nữ của tôi đi.”

“Anh khốn khiếp, cầm, thú....” Liên Trăn bỗng nhiên bổ nhào qua anh như con thú nhỏ nổi giận: “Anh và Hứa Tố Ngưng là cùng một giuộc....”

Cô nhớ kỹ đêm qua mình nói chuyện với Hứa Tố Ngưng ở trong hoa viên, đang nói bỗng hôn mê bất tỉnh, nguyên nhân tất nhiên là ly nước trái cây cô uống với Hứa Tố Ngưng.

Cô không ngờ Hứa Tố Ngưng sẽ hèn hạ như thế, mà người đàn ông này, bắt đầu từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, cô ta đã thoáng cảm giác được anh có ý đồ với mình, cuối cùng cô vẫn suy nghĩ quá ngây thơ, cũng đánh giá thấp anh.

“Tôi khốn kiếp sao?” Thân Mục Dã bắt lấy cô đè xuống giường dễ như trở bàn tay, hai mắt biến thành màu đen sâu thẳm: “Không sai, tôi khốn kiếp, có điều tôi cho em biết, tôi không hùa vào với loại phụ nữ như Hứa Tố Ngưng, em nên cảm ơn tôi mới đúng, nếu không nhờ có tôi, nói không chừng sáng nay người ngủ ở bên cạnh em chính là tên Trư Bát Giới Quách Kiến Phi đấy.”

“Tôi không biết anh đang nói cái gì.” Trong đôi mắt đen nhánh trong suốt của Liên Trăn viết đầy căm hận.

Thân Mục Dã bị tổn thương nhẹ, buông cô ra khẽ nói: “Cần tôi nói kĩ hơn không, hôm qua sau khi em bị Hứa Tố Ngưng chuốc thuốc mê, đúng lúc tôi nhìn thấy cô ta đưa em vào phòng của Quách Kiến Phi, chắc em cũng biết Quách Kiến Phi đúng không, tai to mặt lớn, tóc trên đầu rụng sạch, ngay cả heo cũng còn đẹp hơn hắn, may mắn tôi tìm giám đốc khách sạn đổi phòng, nếu sau khi Quách Kiến Phi đi vào nhìn thấy em nằm trong phòng hắn, em cảm thấy hắn sẽ bỏ qua em sao?”

“Trong mắt tôi, anh và Quách Kiến Phi đều giống nhau.” Liên Trăn cười lạnh sắc bén nói: “Anh cho rằng anh đẹp trai hơn hắn đúng không, không, trong mắt tôi, anh còn xấu hơn, buồn nôn hơn hắn, nếu như anh thật sự muốn cứu tôi, thì nên nói cho bạn của tôi biết, mà không phải lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.”

Đáy mắt thâm thúy của Thân Mục Dã bỗng nhiên dấy lên lửa giận căm tức, ngay cả khuôn mặt anh tuấn cũng bắt đầu lạnh lùng, anh cười âm tàn nói: “Tôi cũng không phải chính nhân quân tử, đồ đưa tới cửa không có lý nào lại không cần.”

==============

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️