“Em suy nghĩ nhiều quá đấy.” Thân Mục Dã không muốn nghe tiếp nữa, viết tấm chi phiếu để ở trên bàn trà: “Ở đây có một triệu tệ, em cầm lấy mà tiêu, đừng lại ầm ĩ nữa, anh đi trước.”
Sau đó anh quay người đi ra cửa, sau lưng Diệp Á Như đuổi theo, ôm chặt lấy anh từ phía sau, thủy tinh trên đất đâm vào lòng bàn chân cô ta, nơi cô ta đi qua đều là vết máu, Thân Mục Dã hít một hơi thật sâu, ôm cô ta đặt lên ghế sa lon, không ít thủy tinh đâm vào thịt cô ta.
Cô ta không kêu đau, chỉ là rưng rưng nhìn anh: “Nếu như anh đi, em sẽ liên tục giẫm lên đống thủy tinh này.”
“Anh đưa em đi bệnh viện.” Thân Mục Dã nhắm mắt lại, ôm cô ta đến bệnh viện tư nhân gần đó.
Bác sĩ gắp thủy tinh ra cho cô ta, giảm nhiệt, băng bó, truyền nước biển.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây