Liên Trăn cắn môi quay đầu: “Em có thể lý giải cảm giác thỏa mãn của anh, nhưng đây chẳng qua là cảm giác nhỏ của anh thỏa mãn, so với ông nội, so với cha anh, đây chẳng qua không có ý nghĩa.”
“Không ngờ miệng lưỡi của em cũng bén nhọn phết đấy.” Thân Mục Dã cười lạnh, lúc trước anh thật đúng là đã đánh giá thấp người vợ khúm núm này rồi.
Có điều anh lại không thể phủ nhận lời cô nói rất có lý, ở trong mắt người khác, anh vĩnh viễn chỉ là đại thiếu Thân gia mà thôi.
“Em vì nhìn thấy hôm qua sau khi anh đi, mẹ anh lo lắng cho anh, còn có cha anh cũng hối hận.” Liên Trăn tủi thân chớp mắt mấy cái.
Ánh mắt Thân Mục Dã ngưng lại, khẽ nói: “Cái gì mà cha anh cha em, đó cũng là mẹ em và cha em, biết không.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây