Trên mặt Thân Mục Dã lướt qua vẻ khó xử: “Lúc ấy cô ấy và một người đàn ông khác rất thân mật trong quán bar, trang điểm rất đậm, ăn mặc cay mắt, khác rất nhiều so với trước kia anh quen cô ấy, lần đó bọn anh cãi nhau, chia tay, nhưng lúc đó anh thật sự rất yêu cô ấy, sau khi trở lại Hồng Kông cũng mãi không bỏ xuống được, cũng canh cánh trong lòng. Về sau cô ấy đến Hồng Kông tìm anh, nhận sai, xin lỗi, nói anh không có thời gian ở bên cô ấy, là người đàn ông đó đang mong muốn đơn phương theo đuổi cô ấy, cô ấy và anh ta không có gì, anh tin, sau đó bọn anh làm lành, anh cầu hôn cô ấy ở Hồng Kông, nhưng cô ấy từ chối....”
“Từ chối?” Liên Trăn ngơ ngẩn, trong lòng rất phức tạp, dù sao không ngờ người như anh cũng sẽ cầu hôn người phụ nữ khác: “Vì sao?”
“Cô ấy nói bọn anh còn trẻ, mà lại ban đầu tiếp viên hàng không cũng kiếm cơm nhờ tuổi trẻ, lúc ấy cạnh tranh cũng rất mạnh, cô ấy muốn thăng chức rồi mới kết hôn.” Thân Mục Dã cười khổ: “Lại về sau vì cô ấy, anh được gọi về thành Tây, lại cầu hôn mấy lần, cô ấy cũng không hề đồng ý, mà lại sau khi hai người bọn anh quay lại với nhau, mới phát hiện cô ấy thật sự khác lúc trước rất nhiều....”
Liên Trăn ngẩng đầu, nói: “Nếu như quả thật yêu một người, sẽ bao dung cho tất cả tốt, xấu của cô ấy.”
“Vậy à, vậy Lệ Đông Sâm bỏ em đính hôn với người phụ nữ khác, sao em không bao dung vậy.” Thân Mục Dã nhàn nhạt hỏi lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây