Liên Trăn ngồi taxi trở về Nam Sa Ngự Phủ, thời gian Paris là buổi sáng, đến Trung Quốc vừa khéo vào đêm, đúng lúc gặp Thẩm Nghệ Chi đang làm cơm tối, Liên Dực trong phòng khách xem phim hoạt hình thấy cô, lập tức cười chạy tới: “Chị, đã rất lâu không thấy chị, em rất nhớ chị.”
Liên Trăn cười ấm áp ôm lấy cậu, nghe thấy động tĩnh Thẩm Nghệ Chi lau tay đi tới, ngạc nhiên: “Sao con lại trở về, không về Thân gia à?”
“Vâng... con trở về đưa đồ cho mẹ.” Liên Trăn cố nặn ra vẻ tươi cười: “Chẳng phải đây là lần đầu tiên rời khỏi mẹ và em trai lâu như vậy sao, nên muốn trở về ở một đêm.”
“Thật đúng là, đã mấy tuổi rồi, đừng quên, bây giờ con là người đã kết hôn, tuy bà cụ Thân là người tốt, mà dù sao cũng là người Thân gia, lúc này mới đi tuần trăng mật xong đã chạy về nhà mẹ đẻ, người thân Thân gia biết cũng khó tránh khỏi sẽ nói này nói kia.” Ánh mắt Thẩm Nghệ Chi oán trách: “Mục Dã đâu, sao không đi cùng con.”
“Anh ấy còn có việc trong sân bay.” Liên Trăn cúi đầu đổi giày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây