Liên Trăn đứng bật dậy, khuôn mặt nhỏ mộc mạc mất đi sắc hồng, khó coi như tro tàn.
Loại cảm giác này tựa như lúc trước Hứa Tố Ngưng diễu võ giương oai ở trước mặt cô, thế nhưng chí ít Lệ Đông Sâm không thích Hứa Tố Ngưng, mà hai người này lại thật lòng yêu nhau.
Vậy cô được coi là gì, cô chỉ là đồ chơi của anh, đối tượng tiêu khiển hay sao.
Diệp Á Như rất hài lòng với nét mặt của cô bây giờ: “Không ngờ năng lực chịu đựng của cô kém như vậy, chậc chậc, thật đúng là càng nhìn cô càng giống tôi trước kia.”
Cô ta dứt lời lấy ra một tấm hình đã cũ từ trong túi xách ra: “Đây là ảnh chụp của tôi và Mục Dã hồi cấp ba.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây