Dường như Tổ Nhi còn chưa hả giận, cũng không biết quản gia nghĩ như thế nào, mua cho cô bé bảy tám con búp bê to to nhỏ nhỏ.
Tổ Nhi dỡ xong một cái lại tới một cái, không bao lâu sau, trên bàn trà đã bày đầy cánh tay cẳng chân.
Cho đến khi tháo xong con cuối cùng, cô mới ném búp bê đi thở dài một hơi.
“Ai mua những con búp bê này về cho ông vậy? Lát nữa nhớ phát tiền thưởng cho người ta!
Vốn trên đường đi tôi đã nghĩ xong sẽ mắng ông như thế nào, dỡ búp bê xong tâm trạng tôi đã tốt lên nhiều, coi như ông tránh được một kiếp!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây