Mỗi lần anh đều đến đi vội vã, thật sự đã rất lâu chưa dẫn cô nhỏ đi chơi rồi.
Trên thực tế, trừ lần đi lên núi Trường Bạch kia ra, hình như anh chưa từng dẫn cô nhỏ đi đâu chơi cả.
Dù sao lần này anh có thời gian, là người thân duy nhất của cô nhỏ, anh có trách nhiệm và nghĩa vụ thỏa mãn nguyện vọng ra ngoài chơi của bạn nhỏ vị thành niên.
Tổ Nhi nhìn mặt của Trương Khởi Linh mà thật sự cạn lời, không phải tên này đã quên mình có thể đọc được mặt của cậu ấy rồi chứ?
Tốt xấu gì cũng là nhân vật phong thần trong ngành, tự lừa mình dối người như vậy không biết xấu hổ sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây