Giống như một đứa con nít đọc tiếng Anh vậy, mỗi một chữ cái nó đều biết, nhưng khi ghép chúng lại với nhau thì lại chẳng biết nên đọc ra sao.
Tổ Nhi chọc bả vai Trương Khởi Linh: “Tiểu Kỳ Lân có biết không? Muốn dịch thử một chút không?”
Trương Khỏi Linh dùng sắc mặt tỏ vẻ: “Biết, nhưng không muốn nói.”
Tổ Nhi cười chọc chọc vai anh: “Ngày thường đào trộm mộ cũng đâu thấy cháu lười đâu, sao chỉ lúc nói chuyện mới lười vậy?
Cô nhỏ cũng muốn biết trên đó viết cái gì. Cháu phiên dịch ngôn ngữ Xá quốc, còn cô nhỏ phiên dịch mặt của cháu, có được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây