Cô Nhỏ Của Tên Trộm Mộ Trương Câm Điếc Rất Có Tiền

Chương 2:

Chương Trước Chương Tiếp

Dù sao chỉ cần đứa nhỏ bò dậy được thì lại huấn luyện tiếp thôi, khi còn nhỏ không phải ông cũng đã làm như vậy sao.

Ba con hai người một dạy một học phối hợp cũng tính là tốt, khi bạn nhỏ Trương Hưng Tổ năm tuổi đã có thể tay không đánh chết một con sói.

Trương Thụy Tùng vui vẻ tới say khướt một trận, ồn ào la hét nhà họ Trương của ông có người kế nghiệp rồi.

Ông ba hời này của cô rất ít khi uống rượu, nhưng chỉ cần uống nhiều là sẽ giống như miệng được nạp thẻ lên cấp, bla bla cả đêm không ngừng.

Trương Hưng Tổ lại một lần nữa bị ép nghe lịch sử yêu đương của ông và mẹ mình, tam quan đã hỏng cũng vỡ thành mảnh vụn luôn.

Quả nhiên cô không nghĩ sai, đôi vợ chồng này chính là một cặp đôi không bình thường, đặc biệt là ông ba vô lương này, hình như đời này đều chưa từng hành động theo lẽ thường.

Trương Thụy Tùng xuất thân từ nhà họ Trương ở Đông Bắc, một gia tộc lớn ngàn năm có bề dày sâu đậm.

Người trong tộc ai ai cũng tài năng bất phàm, của cải phong phú, đáng tiếc hơn nửa bọn họ đều làm các công việc nguy hiểm, vì vậy thường sẽ có người trong tộc bất ngờ mà chết!

Người không phải cỏ cây, sẽ luôn có lòng ích kỷ, ông nội ông là trưởng lão có quyền cao chức trọng ở trong tộc, vì vậy cũng có chút đặc quyền.

Sau khi ba người con trai đã hi sinh, ông cụ đã sắp xếp cho người con độc đinh là ông ở lại một vùng phía Nam khá yên bình, xem như là rời xa tranh đấu gia tộc.

Sau đó gia tộc tan rã rồi có thay đổi lớn, người trong tộc cũng phân tán đi khắp nơi trên toàn quốc.

Khi đó chính là những năm chiến tranh loạn lạc, quân phiệt giao chiến, thổ phỉ hoành hành, lấy bản lĩnh của Trương Thụy Tùng thì rất dễ xông pha được một phen sự nghiệp.

Nhưng cũng không biết ông ba không bình thường này nghĩ thế nào, lại nhìn thấu hồng trần mà xuất gia làm hòa thượng.

Khi đó trong chùa miếu túng thiếu lương thực, không chịu nhận ông, tên này lại lấy một trăm đồng đại dương ra nhất định muốn chen vào.

Lão trụ trì vui muốn điên luôn, người ngốc như này cũng không thường gặp, vì vậy đã lấy bản lĩnh nhà nghề của mình ra hầu hạ ông thần tài này.

Không chỉ cạo đầu vô cùng sáng loáng tới có thể soi gương, mà ngay cả vết chấm hương cũng to hơn người khác một vòng, nhìn từ xa giống như là một cái đài sen biết đi vậy!

Từ đó Trương Thụy Tùng dốc lòng tu Phật, đọc thuộc kinh thư, tu thân dưỡng tính, tư thái nghiêm trang như cao tăng đắc đạo.

Trong thời gian này cũng từng có người trong tộc nhận thân với ông, nhưng người ta thấy dáng vẻ trách trời thương dân, không nhiễm bụi trần của ông thì cũng không quấy rầy nhiều nữa.

Cho đến sau này chiến tranh kết thúc, nước Hoa thành lập, cho dù là trong thời buổi rối ren của cách mạng văn hóa (tiêu diệt tư duy cũ, văn hóa cũ, thói quen cũ, phong tục cũ tại Trung Quốc), ông vẫn luôn kiên trì với lý tưởng của mình.

Trong ngôi miếu nhỏ trong vùng núi xa xôi từ lâu đã không còn hòa thượng, chỉ có ông trông coi một đống kinh thư cũ nát bị người lãng quên.

Nếu như cuộc sống vẫn luôn trôi qua như vậy thì cũng rất tốt!

Câu chuyện này game over, cũng không còn chuyện gì của Trương Hưng Tổ nữa!

Nhưng trên thế giới này sẽ không bao giờ thiếu những kỳ ngộ (cuộc gặp gỡ bất ngờ)!

Và... kỳ ba (không bình thường)!

Sau một cơn mưa mùa hạ, một cô gái trẻ tuổi thân thể gầy yếu nhưng lại lạc quan kiên cường hôn mê ở trước cửa ngôi miếu nát.

Đương nhiên cao nhân đắc đạo hiền từ tốt bụng sẽ không thể thấy chết mà không cứu, cô gái bất ngờ xông vào chùa đã được ở lại đây.

Từ sau khi trong miếu không còn người ngoài, Trương Thụy Tùng cũng không tiếp tục ngụy trang nữa, vẻ ngoài tuấn tú kia đã lập tức làm cô gái đó mê mẩn.

Nụ cười ông tự nhận là hiền từ, trong mắt cô gái kia toàn bộ đều biến thành quyến rũ!

Có lẽ bình thường cô gái này đã làm không ít chuyện tốt, ngay cả ông trời cũng bằng lòng giúp cô, hôm sau đó trời lại trút xuống hai cơn mưa, một cơn ba ngày, một cơn bốn ngày.

Cô nam quả nữ sống chung một chùa, cô gái to gan kia đã dùng hết bản lĩnh toàn thân, cuối cùng kéo được vị cao tăng này rơi vào trần tục.

Trương Thụy Tùng một lòng hướng Phật giống như được mở ra cánh cửa của thế giới mới, ông đang lúc tráng niên đã muốn cắt đứt hồng trần, nhưng sau năm mươi năm tu Phật lại muốn kết hôn!

Sau khi mưa tạnh, cô gái đó để lại địa chỉ rồi cứ vậy rời đi.

Trương Thụy Tùng chỉ đắn đo một đêm, ngày hôm sau không chút do dự khoác lấy bọc đồ, lấy tuổi tám mươi tư xuống núi hoàn tục.

Trương Hưng Tổ càng nghe càng cảm thấy không đúng, cái gia tộc này của ba cô sao mà nghe quen quen vậy?

Nhưng bản thân cô vẫn luôn không thích suy nghĩ, vì vậy nghe xong cũng quên luôn không hề đi nghiên cứu sâu hơn.

Đợi khi cuối cùng cô đã nghĩ ra, thì không khỏi giơ ngón tay giữa với ông trời.

****

Sau khi Trương Hưng Tổ có thể tự mình săn thú, ba của cô lại càng tiêu sái hơn, trước đó sợ con gái gặp nguy hiểm, tốt xấu gì cũng không dám rời khỏi nhà.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)