Các anh vốn là người một nhà với quân bang Shan, bây giờ ai vì chủ nấy, tôi không muốn làm khó các anh. Chiến tranh lần này là Ngõa Bang khơi nào trước, tôi vô tình tạo nhiều sát nghiệt.
Tôi chỉ tới để cứu người, cứu được người chúng tôi sẽ trở về, đến lúc đó tự nhiên sẽ thả các anh đi. Nhưng nếu như các anh hành động thiếu suy nghĩ, vậy thì đừng trách tôi ra tay độc ác!”
Sau đó Tổ Nhi dặn dò Sương Giáng ở lại canh giữ: “Lương khô mọi người mang theo là của khoảng ba ngày, hai ngày sau nếu như tôi chưa trở lại. Giết tù binh, rút quân! Sau khi tập hợp với Khun Sa thì trực tiếp khai chiến với Ngõa Bang, không cần đi tìm tôi.”
Sương Giáng đã đi theo Tổ Nhi nhiều năm, nhìn cô lớn lên từ một cô nhóc bé xíu, từ trước tới nay tiểu thư đều nói một không nói hai, cậu ta cũng không khuyên mấy lời vô ích nữa, kiên định đáp vâng.
Hai quân giao chiến khó tránh khỏi sẽ có hi sinh, sau khi để lại một trăm người, Tổ Nhi còn lại hơn một trăm sáu mươi người, lại để lại hơn bốn mươi người bị thương, cuối cùng chỉ dẫn theo không tới một trăm hai mươi người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây