Nhà cô cũng có lúc phải lo lắng về tiền bạc, cũng có lúc cãi nhau ầm ĩ... Trên đời này làm gì có hạnh phúc nào là hoàn hảo.
Thấy Tào Mạnh Liên vui vẻ trở lại, Hà Điềm Điềm mới nói: “Em thấy đấy, kỳ thực không có cuộc sống nào là suôn sẻ cả, mỗi người đều có những phiền não riêng. Có thể trong mắt em, rất nhiều người đều hạnh phúc, nhưng trong mắt người khác, chẳng phải em cũng vậy sao? Cuộc đời còn dài, sau này em cũng sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình.”
Tào Mạnh Liên hiểu được ý tốt của cô, gật đầu nói: “Cảm ơn cô.”
“Chỉ cần em không trách cô là được.”
Hai người cách nhau một màn đêm đen kịt, cách nhau một lối đi nhỏ hẹp, cùng nhau cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây