Cảnh tượng ấm áp như vậy khiến Hà Điềm Điềm đứng bên cạnh cũng cảm thấy cay sống mũi, cô càng thêm vui mừng vì lúc trước đã dũng cảm khuyên nhủ Tạ Mẫn, nếu không, một gia đình khác lại bị hủy hoại.
Chu Tư Niên đứng bên cạnh cô, thấy vậy, anh lấy trong túi ra một chiếc khăn tay đưa cho cô: “Cô Hà, lau nước mắt đi.”
Hà Điềm Điềm ngẩn người, trong lúc nước mắt lưng tròng, cô vô thức nhận khăn tay lau nước mắt. Suy nghĩ duy nhất trong đầu cô lúc này là, thời buổi này rồi mà vẫn có người mang theo khăn tay bên người à?
Nghĩ lại, Hà Điềm Điềm cảm thấy bản thân lúc đó chắc chắn bị chạm dây thần kinh.
Trong lúc bầu không khí trong phòng bệnh đang vô cùng ảm đạm, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây