“Cha không giữ con, nhưng Đoàn Tử và Ngô Mai bọn họ cứ mãi ở nơi này cũng không tốt bằng chỗ của cha.”
Thành Ngọc Phương cũng phụ họa theo: “Đúng vậy.”
Nói xong bà ấy lại lôi kéo tay Ngô Mai nói: “Trước đây dì cảm thấy rất hợp ý với con, bây giờ thật sự trở thành người một nhà rồi, sau này dì sẽ giúp con trông Đoàn Tử, Đoàn Tử nhà chúng ta vừa đáng yêu vừa nghe lời, cần có hoàn cảnh thật tốt, người lớn bọn con cũng không thể ngăn cản được.”
“Không cần, không cần, dì ơi, con dẫn Đoàn Tử ở lại trường học cũng rất thuận tiện.” Cô không muốn nhận lấy ý tốt của Thành Ngọc Phương, bởi vì cô biết Trần Kiến Hoa cũng không dễ dàng gì.
Nhưng Trần Kiến Hoa lại đồng ý rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây