“Ừm, được.” Thành Ngọc Phương ngáp một cái, cũng không quản cô nữa.
Chờ buổi chiều Đoàn Tử thức dậy lại chơi trò chơi, rồi kể chuyện cổ tích, mãi cho đến 5 giờ mới tan học, Ngô Mai nhận lấy cặp sách của Đoàn Tử, cúi người xuống hôn con trai rồi hỏi: “Hôm nay thế nào? Chơi vui vẻ không con?”
Đoàn Tử gật đầu: “Vui lắm, có rất nhiều người chơi cùng với nhau.”
Ngô Mai cũng thở phào nhẹ nhõm: “Bây giờ mẹ dẫn con về nhà tắm rửa, sau đó chúng ta lại lên lớp giờ tự học buổi tối có được không?”
Có thể ở cùng với mẹ thì dù thế nào Đoàn Tử cũng rất vui vẻ, hai mẹ con hai người đi về đến nhà ăn, Ngô Mai khó có được mà làm món thịt kho tàu, cô chia cho Đoàn Tử cùng ăn, Đoàn Tử ăn nhiều đến mức miệng bóng dầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây