Cũng may tuy rằng cô tùy tiện nhưng mà vẫn có chừng mực, không có đem cái chuyện chị em rút thăm vào thành phố làm bảo mẫu mà kể cho người khác nghe.
Nhưng bởi vì có lời nói của Ngô Mai, nhà họ Tiếu liền náo nhiệt hơn, đầu tiên là mẹ Tiếu, bà ấy liếc mắt nhìn Ngô Mai một cái: “Hai người thật sự là chị em sao? Sao mà cháu đến Kinh Thị không tìm đến nó?” Nói xong mẹ Tiếu không vui liếc mắt nhìn Ngô Mạt Lỵ một cái.
Ngô Mạt Lỵ này cũng thật thú vị, em họ là một sinh viên thành tích tốt mà cô ta chưa bao giờ đề cập đến, ngược lại quê quán thất học cái gì thì luôn luôn nhắc đến, ước rằng bọn họ thu xếp cho.
Lúc này Ngô Mạt Lỵ vẫn còn đang sa vào khiếp sợ nên có hơi nói lắp: “Con… con… không biết…”
Thật vất vả mới nói hết lời, cô ta liếc mắt nhìn Ngô Mai một cái, tuy rằng bây giờ cô không có gầy như kiếp trước nhưng hình dáng không có khác gì mấy, từ ánh mắt của cô rồi nhìn đến bánh kem dâu tây quen thuộc đặt ở trên bàn, cô ta ý thức được Ngô Mai đã chính thức trở lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây