Bên trong thư thông báo trúng tuyển có kẹp một tờ biên lai gửi tiền và vé xe lửa, đây hẳn là phần thưởng của trường học, cô thật ra đã quên mất rằng đi học ở thời đại này, trường học không chỉ không thu tiền mà còn phát tiền.
Triệu Tịch Chi cách vách là người đầu tiên biết đến, bây giờ nhà ở cũng không hề có cách âm, cách vách có chuyện gì đương nhiên cô ta có thể nghe rõ ràng.
Dịch bồ kết giặt quần áo còn đang dính trên tay vẫn chưa kịp lau khô mà cô ta đã chạy đến nhìn Ngô Mai từ trên xuống dưới: “Trời đất ơi, Mai Tử, em thật sự đi học đại học sao?”
Ngô Mai bình tĩnh gật đầu: “Đúng vậy, ở thủ đô đó, mấy ngày nữa em sẽ đưa Đoàn Tử đi. Sau này ở nhà không có ai, chị Tịch Chi à, chị phải giúp em coi chừng nhiều chút nhé.”
Triệu Tịch Chi ngơ ngác gật đầu, một lát sau cô ấy nhìn Đoàn Tử, không khỏi nói: “Con của em thì làm sao đưa đi được? Nhỏ như vậy ai giúp em coi chừng đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây