Mặc dù bây giờ con trai cô đã dứt sữa rồi nhưng muốn bồi bổ canxi thì vẫn phải uống sữa tươi mới được.
Sau khi thi xong thì cô trở về lại trong thôn, người đại phòng vụng trộm giễu cợt cô, Lý Thanh và con dâu mới tới cửa nói với nhau: “Đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, làm gì dễ làm người trong thành như vậy chứ, coi như biết được mấy chữ là có thể đi học rồi, đúng là mơ mộng hão huyền, mẹ bảo chứ đầu óc của cả nhà bọn họ đều có bệnh mà.”
Đừng nói là Lý Thanh, ngay cả Triệu Tịch Chi cách vách có quan hệ không tệ với Ngô Mai cũng nói với mẹ chồng của cô ấy: “Cô dâu của Kiến Hoa cũng thật là biết giày vò, người ở thôn quê chúng ta tại sao cứ nhớ mong đến mấy thứ không thể chạm đến được chứ? Cô ấy là người còn không tốt nghiệp tiểu học, miễn cưỡng có thể thông qua lớp học ban đêm cũng được đi, còn đi thi trường chuyên nữa.”
“Trong nhà cô ấy rất loạn, con thấy cô ấy ngoại trừ làm cơm thì không làm việc gì nữa cả, cũng may con trai cô ấy nghe lời. Người phụ nữ này sao có thể không quan tâm nhà cửa cơ chứ, lòng của cô ấy cũng thật là khác thường mà.”
Thím Vương cũng phàn nàn: “Bây giờ nhà chúng ta đã bắt đầu ướp ngâm rau rồi, phơi làm đồ ăn, nhà bọn họ cũng không có ai làm chuyện này. Mẹ Kiến Hoa của nó phủi tay không thèm giữ tiền, mẹ vốn còn tưởng rằng cô dâu của Kiến Hoa là người tài giỏi như nào mà có thể quản được chuyện nhà, giờ thì tốt rồi, còn không ở nhà nhiều hơn mẹ chồng của nó, thời gian này sao có thể vượt qua được đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây