Bà nói như vậy làm cho Ngô Mai cũng cảm thấy mình đói, cô đi vào phòng bếp bưng bát cơm, sau đó nhìn thấy mẹ Trần chưa đi thì lại suy nghĩ một chút rồi nói: “Mẹ, mẹ vất vả rồi, Kiến Hoa không có ở nhà, con lại bận bịu ở bên ngoài, thật sự khiến mẹ nhọc lòng rồi.”
“Không, không có nhọc lòng gì.” Thật ra mẹ Trần có chút chột dạ, bà muốn nói thẳng mọi chuyện ra nhưng mà có hơi sợ hãi.
“Mẹ, mẹ có lời muốn nói với con sao?” Thấy mẹ Trần còn ngồi đó không đi, Ngô Mai lại hỏi.
Mẹ Trần cười ngượng ngùng: “Mai Tử, thật ra mẹ đúng là có một việc muốn nói với con.”
Ngô Mai đặt bát xuống lẳng lặng chờ đợi, thật ra trong lòng cô đã hơi đoán được chuyện mẹ Trần muốn nói rồi, nhưng mẹ Trần là trưởng bối của cô, đời sống tình cảm của bà không phải là chuyện mà đứa con dâu như cô có thể quản, cho nên cứ mở một mắt nhắm một mắt là được rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây