Ngô Mai uyển chuyển nói, thật ra cũng không phải không nỡ cho mẹ Trần ăn mà tại vì không có nhiều đường, chế biến rất cực khổ, nếu như để lại một bình thì đồ gửi qua sẽ không có nhiều.
Ở trên hải đảo, Trần Kiến Hoa là tên lính mới, hơn nữa anh còn là binh ở nông thôn, trong tay cũng không có tiền bạc gì, ăn chút ngọt cũng có thể thỏa mãn một phần vị giác, không thể so với bọn họ.
Mặc dù mỗi ngày đều không thể ăn cơm khô nhưng mà cây mía quả đào thậm chí là rất nhiều sản phẩm địa phương đều có thể tùy ý ăn.
Nhưng mẹ Trần lại giống như nghe không hiểu được: “Được rồi, vậy mẹ lấy cái bình nhỏ đến lấy một chút vậy, mẹ vốn còn muốn để con ăn một chút, nhưng mà con một mực cứ nói muốn giảm béo gì đó, mẹ cũng không thể cản con được, mặc dù ở tại nông thôn phụ nữ cường tráng một chút thì tốt, nhưng mà sau này nếu Kiến Hoa thật sự có tiền đồ rồi đưa con đến đó ở, vậy thì đúng thật là không nên mập lên.”
...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây