Trước đó Trần Kiến Hoa cũng đã từng thảo luận qua vấn đề này với Ngô Mai rồi, cũng biết bởi vì Ngô Mai gả không tốt, người nhà họ Ngô là kẻ nịnh hót cho nên cũng không nguyện ý đến đây, nhưng mà nhìn mặt mũi mẹ Trần vì vậy anh không thể nói như thế được, nếu không mẹ Trần sẽ đem tức giận trút lên người Ngô Mai, bây giờ Ngô Mai đang ở trong khoảng thời gian ở cữ điều dưỡng, cũng không thể tức giận, vì vậy anh chỉ nói: “Không có thì không có thôi, như vậy cũng tốt mà, sau khi con đi thì không phải cái gì em ấy cũng sẽ chỉ suy nghĩ cho nhà chúng ta hay sao?”
Mẹ Trần nghe thấy như vậy, cảm thấy cũng đúng nên vì vậy cũng không truy cứu nữa.
Trước khi đi, Trần Kiến Hoa không biết từ đâu kéo về một con chó sói, cột ở cửa chính, sau đó anh lại đi chẻ không ít củi lửa, còn tự mình cầm trứng gà đi qua mời thím Vương sát vách có gì chăm sóc Ngô Mai một chút, anh luôn nghĩ rằng muốn mua thêm vài thứ trong nhà, vì vậy cho dù anh làm bao nhiêu chuyện đi nữa thì vẫn luôn cảm thấy mình hình như quên gì đó.
Nhưng mà đã đến thời gian anh phải đi rồi, đây cũng là chuyện không thể nào thay đổi được.
Trần Kiến Hoa đi xin nhờ sư phụ của mình, vị chuyên gia cầu nối họ Đào ở chuồng bò để ông ấy có rảnh thì hỗ trợ chăm sóc một chút, còn hứa hẹn chờ sau này sẽ thường xuyên để người trong nhà đến đưa cơm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây