Mỗi năm con gái của Thành Ngọc Phương là Trần Nhã trở về cũng mua cho bà ấy rất nhiều đồ, nhưng không có chuyện đưa tiền cho bà ấy, trong tay Thành Ngọc Phương không có nhiều tiền nên cũng hơi ngượng ngùng.
Nhưng những lời này Vân Tú Dung không đồng tình: “Cũng không thể nói như vậy, thuê bảo mẫu còn phải bỏ tiền ra mà, cô giúp con gái trông con nhiều năm như vậy, thế mà bây giờ nó đi Cảng Thành lại không cho cô cái gì cả.”
“Em cũng ngại nói ra.” Thành Ngọc Phương không phải người có nhiều tâm tư như Vân Tú Dung, hơn nữa da mặt bà ấy cũng mỏng.
Ngô Mai ở bên cạnh nghe qua, nghĩ thầm, chỉ chăm lo cho người khác như Thành Ngọc Phương cũng không tốt, mà chỉ biết đòi hỏi như Vân Tú Dung cũng không tốt.
Hôn lễ tiến hành rất thuận lợi, cô dâu chú rể được duyên trời tác hợp, có cha mẹ người nhân chúc phúc, tiệc rượu đã xong, các trưởng bối bắt đầu đưa bao lì xì, đưa xong rồi, hai vợ chồng mới cưới lập tức lên xe đi hưởng tuần trăng mật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây