Vì sao cùng một mẹ sinh ra mà hai đứa con sau lại có sự khác biệt lớn như vậy, Thiên Kiêu suy nghĩ một chút, hình như có chút manh mối, lúc còn học tiểu học cô bé thích chơi cùng các bạn học, em trai cũng chơi, nhưng rất có chừng mực, cơ bản chưa bao giờ chiếm dụng thời gian học tập để đi chơi, hơn nữa sau khi vào trung học, ban đầu thành tích của cô bé cũng đứng trong top 10, cũng tham gia thi đua với em trai, thế nhưng em trai càng gặp khó khăn thì càng quyết tâm, còn cô bé chỉ thử qua một lần đã lập tức từ bỏ, sau này khi mẹ hôn mê, em trai không vì như vậy mà đắm chìm trong đau xót, ngược lại còn khắc khổ học tập, cậu bé nói nếu cha mẹ tỉnh lại, nhìn thấy cậu bé có thành tích như vậy sẽ rất vui mừng, nhưng lúc ấy cô bé lại không muốn học tập nữa, cô bé chỉ muốn trốn tránh tất cả mọi thứ.
Sau nữa, anh trai muốn mở rộng quy mô công ty nên lại càng thêm bận rộn, không có thời gian quản hai người bọn họ, thế nên đã đưa hai người đến ký túc xá, lúc ấy là lần đầu cô bé ở ký túc xá, cảm thấy dù sao cũng không có ai quản, cho nên suốt ngày cô bé chỉ xem tiểu thuyết hoặc lấy tiền ra ngoài chơi, không đủ tiền thì lại tìm anh trai xin, dù sao anh trai cũng tiếp quản công ty, vốn dĩ phải chăm lo cho cô bé và em trai.
Nhưng em trai cô bé lại không ngừng học tập, thế nên càng lúc khoảng cách giữa hai người càng xa.
Khi đó cô bé cảm thấy giống như cả thế giới đều đang nợ cô bé, bây giờ nghĩ lại cha mẹ thất vọng về cô bé cũng là chuyện đương nhiên, cô bé không nỗ lực, không có chí cầu tiến nhưng lại đổ toàn bộ trách nhiệm lên người cha mẹ.
Cảnh Lệ cảm thấy Thiên Kiêu dường như đã thay đổi thành một con người khác, sau khi tan làm không đi học kế toán mà học cái gì đó về máy tính, tóm lại mỗi ngày đều rất bận rộn, những gì trước kia Cảnh Lệ nói với cô bé dường như đều đã bị quên lãng hết rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây