Hỏi xong tình hình gần đây của ba người bọn họ, Ngô Mai cũng đại khái hiểu rõ, đương nhiên, Thành Ngọc Phương xem như là người tương đối quan tâm đến Ngô Mai nhất trong ba người này: “Con bị bệnh lâu như vậy, vừa mới tỉnh lại, thân thể không sao chứ?”
Ngô Mai cười nói: “Con không sao.”
“Vậy con phải mau chóng quan tâm đến Đoàn Tử nhà các con nhiều một chút, thằng bé đã hơn hai mươi tuổi, cũng nên cưới một người vợ về nhà.”
Các bà các mẹ yêu thích nhất là làm bà mai, Ngô Mai đương nhiên cũng biết, về đề tài này, cô bảo trì thái độ trung lập. Trong mắt cô, Đoàn Tử còn rất trẻ, có người thích, tự nhiên nước chảy thành sông, không có thì cũng không cần gấp gáp.
Tiễn đưa đám người này đi, Bạch Từ lập tức tới, cô ấy nhìn Ngô Mai thì rất là kích động: “Trời ạ, em thật sự là không ngờ chị còn có thể tỉnh lại, em rất nhớ chị đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây