Những người con gái đều thích người khác khen họ gầy, Ngô Mai cũng không ngoại lệ, cô cười nói: “Em vốn dễ béo nên luôn phải duy trì thân hình này, nhưng lúc vừa mới xuyên đến đó, em thiếu chút nữa ngất đi rồi, bởi vì cơ thể lại tăng lên bốn mươi cân so với hiện tại.”
Trần Kiến Hoa buông tay: “Chẳng trách anh lại cảm thấy em không giống với em lúc bình thường, lúc ấy còn đang suy nghĩ, tại sao em thông minh như vậy mà trước kia lại giả vờ ngốc. Sau lại cảm thấy em không phải là dân quê, không ngờ rằng vốn dĩ hoàn cảnh của em lại như vậy, anh cảm thấy thật có lỗi với em. Em có điều kiện như vậy gả cho anh thật là thiệt thòi.”
Nhìn thấy Ngô Mai ăn mặc trang điểm như vậy cho thấy không hề thiếu tiền, hơn nữa bản thân cũng rất có năng lực, cho nên lúc trước đi theo anh cơm ăn không đủ bữa thật là khó khăn cho cô.
Ngô Mai lắc đầu: “Kiến Hoa, anh không cần nói như vậy, thật ra khoảng thời gian hai chúng ta gặp hoạn nạn vẫn luôn giúp đỡ nhau là khoảng thời gian em nhớ nhất, mới đầu ấn tượng của anh đối với em là một nhân vật trong tiểu thuyết của Ngô Mạt Lỵ, nhưng ở cùng với anh ngày này qua tháng nọ em mới biết được anh là người như thế nào, biết được anh tốt như thế nào.”
Nói đến người trong sách, Trần Kiến Hoa cũng không dám tin: “Anh cũng không nghĩ tới anh lại không phải là người có thật, đôi lúc thật là kì quái. Rõ ràng chúng ta như đang sống ở thế giới thật, nhưng sau này mới phát hiện ra tất cả trong cuộc sống đó đều do con người tạo ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây