Lời nói của cô ấy rất có lý, trước kia Ngô Mai có thành tích tốt, cô ấy luôn tập trung vào việc học, sao có thể bị phân tâm bởi mấy chuyện vặt vãnh như thế này.
Thấy hai người kia tin tưởng, Ngô Mạt Lỵ mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô cảm thấy Ngô Mai quá ngốc, đều đã trở lại, phải tận hưởng cuộc sống tốt đẹp này chứ, sao lại còn muốn quay lại chỗ quỷ quái kia.
Dựa vào nhan sắc và năng lực của Ngô Mai, sau này chắc chắn sẽ được gả cho quan chức cấp cao hoặc nhà giàu, không nhất định phải là Trần Kiến Hoa.
Cô nghĩ thầm chính mình đã giúp Ngô Mai, cô và Ngô Mai tuy không quá thân thiết, nhưng cô lúc này đây tuyệt đối là thực lòng thật dạ suy nghĩ cho Ngô Mai, niên đại văn chỉ là viết cho người ta đọc thôi, chính mình đã thật sự trải qua, ở đó nhiều khó khăn gian khổ, giống như cô ta, còn làm mẹ kế nhà người ta, quả thực là địa ngục trần gian, cuộc sống hiện đại tốt hơn nhiều.
Quãng thời gian đi học là tươi đẹp nhất, cô quyết định phải tận hưởng nó, mà không phải làm mẹ kế gì cả, tuy rằng Vương Đại Phúc đối xử với cô không tồi, nhưng cũng không phải là người mà cô muốn chung sống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây