Qua mấy ngày sau, Diêu Hóa và vợ Trần Nhã từ Hồng Kông trở về, còn dắt theo cả Cảnh Lệ quay về, Cảnh Lệ ngay tức khắc bổ nhào vào lòng Ngô Mai: “Mẹ Ngô, con nhớ mẹ lắm, cho nên kỳ nghỉ hè này con đặc biệt trở về thăm mẹ.”
Ngô Mai chưa kịp phản ứng thì Trần Nhã đã nói với cô: “Ông cũng qua đời rồi, còn sức khỏe của bà dạo này không tốt, dì em cũng chuyển sang chăm sóc bà ấy rồi. Bọn trẻ giờ cũng không có ai chăm sóc, Cảnh Lệ muốn theo tụi em về để thăm chị, nên em với Diêu Hoán mới đưa nó đến.”
Vừa trở về liền lại rời đi, Ngô Mai chỉ cười nói: “Được, vậy phiền em chuẩn bị cho Cảnh Lệ một phòng nhé.”
Nhà họ Trần không xa hoa tráng lệ như nhà họ Diêu, ngay cả căn phòng được chuẩn bị cho Cảnh Lệ cũng rất đơn giản, một chiếc giường, một bàn trang điểm, một tủ quần áo, tường quét vôi trắng, không có hoa văn trang trí lộng lẫy.
Cô có chút thất vọng, không phải cô không biết tình hình tài chính của Trần Kiến Hoa, cô ấy nhớ cha anh có nói công việc kinh doanh của Trần Kiến Hoa đang mở rộng quy mô ra cả nước, anh ấy cũng đang không ngừng phát triển hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây