“Xem mẹ nói kìa.” Tân Vi có chút xấu hổ mà chạy đi.
Thấy Tân Vi rời đi rồi, Thành Ngọc Phương mới giải thích vì sao lại đến đây: “Tiểu Nhã nhà chúng tôi lại mang thai rồi, chị cũng biết đấy, lần này em thật sự rất lo lắng. Em chỉ sợ con bé sinh thêm một bé gái, hơn nữa em cũng rất thích con gái, nhưng mà nếu sinh được một trai một gái thì tốt quá rồi.”
Vân Tú Dung đương nhiên hiểu rõ, bà ta cũng an ủi Thành Ngọc Phương: “Chuyện đó là chắc chắn rồi, có một đứa con trai vẫn tốt hơn. Em nhìn chị xem, mặc dù Kiến Hoa đối với chị có khoảng cách, nó giận vì chị đã tái hôn, nhưng bây giờ không phải ai cũng đều hiếu thuận với cha mẹ cả.”
“Nhìn xem Tào Phi nhà chị là một đứa nhỏ rất bướng bỉnh, nhưng lần trước lúc chị bị bỏng tay, nó lại là đứa lo lắng hơn ai hết, lúc đó chị mới nói có con trai cũng thật tốt. Chị nghĩ lần này Tiểu Nhã sẽ sinh được một bé trai, vận khí của con bé tốt nên em đừng quá lo lắng.”
Trước mặt Ngô Mai, Thành Ngọc Phương không dám nói chuyện này một cách trắng trợn, bởi vì Ngô Mai cực kỳ không thích nghe chuyện trọng nam khinh nữ, điểm này Thành Ngọc Phương rất rõ, cho nên cũng không ở trước mặt Ngô Mai mà nói bậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây