Cô là người rất quyết đoán, đã quyết định làm gì thì sẽ không quay đầu lại, đã dấn thân vào làm thì vĩnh viễn không quay đầu nhìn lại, trên thế giới này không có thuốc hối hận.
Hai mẹ con nằm trên cùng một giường, Cảnh Lệ không nhịn được mà hỏi về Đoàn Tử: “Dì Ngô, bây giờ anh Đoàn Tử như thế nào ạ? Anh ấy vẫn còn ở viện nghiên cứu sao?”
Ngô Mai lắc đầu: “Không có, bây giờ Đoàn Tử đang học đại học, theo dì thì không mấy năm nữa sẽ tốt nghiệp, còn sau này Đoàn Tử làm gì thì thật sự thằng bé cũng không biết.”
Không phải là cô mặc kệ con trai, mà là con trai cô quá ưu tú, sau này phát triển như thế nào chính là do cậu ấy lựa chọn.
“Tốt quá, trước kia anh Đoàn Tử chính là thiên tài, chắc là sau này còn tốt hơn nữa.” Cô bé rất nhiệt tình khi nhắc về Đoàn Tử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây