“Đừng nói bậy.” Ngô Mai chỉ cảm thấy người nước ngoài tương đối khoa trương, giỏi biểu đạt thôi, người phương Đông so với người phương Tây có vẻ tuổi trẻ hơn một chút, người không hiểu rõ còn cho rằng mình chỉ là một cô gái trẻ.
Quả nhiên, Trần Kiến Hoa để ý nhất chính là loại chuyện này: “Cái gì? Hắn không biết mẹ con đã kết hôn rồi hay sao?”
Nhắc tới phải nói rằng Trần Kiến Hoa trước đây rất ghen tuông, tuy vợ không có gì đặc biệt, nhưng anh vẫn rất ghen, bây giờ lại còn là người nước ngoài, Trần Kiến Hoa xua tay: “Quả nhiên sức hấp dẫn của mẹ con lớn hơn cha nhiều.”
Ngô Mai lắc đầu: “Nói chuyện này làm gì, mẹ đã có cha của con rồi, còn ai có thể lọt vào mắt mẹ nữa chứ. Mẹ còn cảm thấy mẹ béo lên rồi đúng không? Ở nước ngoài toàn ăn hamburger với gà rán và khoai chiên, bọn họ không để ý thực phẩm nhiều hay ít dầu mỡ, nhưng còn mẹ thì cảm thấy chán ngấy rồi.”
Trần Kiến Hoa vừa nghe Ngô Mai nói như vậy, anh cười tít mắt, Ngô Mai ôm lấy cánh tay Trần Kiến Hoa và nói: “Lần sau anh phải đi cùng em và con, em và Đoàn Tử đã chụp rất nhiều ảnh, nhưng mà không có anh, em và con đều cảm thấy không thú vị.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây