Bữa cơm này thất sự quá yên tĩnh, Ngô Mai không biết nói cái gì, bởi vì cô và vợ chồng Diêu Trung Nguyên vốn dĩ không hề quen biết, cho nên cũng không nói gì nhiều, Trần Kiến Hoa còn hơn cả như vậy, anh suy nghĩ nhiều hơn một chút, thân thế của Cảnh Lệ anh cũng không biết rõ, cô bé này là do Ngô Mai đem về, lúc trước là do giám đốc Viên nói rằng cô bé này thật sự rất đáng thương, cho nên Ngô Mai mới động lòng thương cảm, liền đem cô bé này về nhà.
Hiện tại nhà họ Diêu đến nhận lại con, tình cảm này lại không thể bị cắt đứt, Ngô Mai có thể không biết nhà họ Diêu như thế nào, nhưng Trần Kiến Hoa biết rất rõ, nhà họ Diêu là gia tộc giàu có ở Cảng Thành, thương nhân hàng đầu, người chú này chắc hẳn sẽ trở thành người thừa kế nhà họ Diêu, bởi vì cha của Diêu Hoán đã mất, Diêu Hoán không có nguyện vọng đi theo con đường thương nhân, Cảnh Lệ sau khi trở về thật sự sẽ sống trong một điều kiện tốt, một bước sánh ngang với các nhân vật nổi tiếng, cô bé sẽ phát triển hơn hiện tại nhiều.
Huống hồ Cảnh Lệ thực sự dựa vào trí thông minh của con bé, nếu cứ bị chôn vùi ở đây e là sẽ uổng phí nhân tài.
Dùng cơm xong, ngồi nghỉ trong chốc lát, Trần Kiến Hoa đứng dậy nói: “Đi thôi, Cảnh Lệ, hôm nay cha đưa con đi khám sức khoẻ định kì.”
Đây là chuẩn bị làm xét nghiệm ADN, hiện tại kỹ thuật này ở trong nước còn khá hiếm, nhưng Ngô Mai ở bệnh viện làm việc quen biết được rất nhiều người, như vậy tạm thời có thể lấy mẫu trước, một tháng sau mới có thể biết được kết quả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây