Cảnh Lệ và Đoàn Tử đi ở sau nhìn nhau một chút, hai người không được tự nhiên nhìn về phía nơi khác, nói thật, người khác đều cảm thấy Trần Kiến Hoa điên rồi, bỏ một công việc tốt có triển vọng như vậy, chỉ có Ngô Mai ủng hộ anh, lúc ấy bọn nhỏ hiểu mẹ tin tưởng cha tuyệt đối.
Một nhà sáu người sau khi đến tiệm cơm, Cảnh Lệ cùng với Đoàn Tử một tay giữ một đứa em, Ngô Mai bảo Trần Kiến Hoa gọi món ăn: “Anh cứ gọi món anh thích ăn là được, hiếm khi anh mới rảnh đi ăn cùng em.”
Trần Kiến Hoa biết vợ mình đang muốn đãi cơm, cũng không cần khách khí, gọi đến sáu bảy món mới thôi.
Anh gọi xong, lại nghe có người gọi mình, Ngô Mai ngẩng đầu lên không ngờ lại là mẹ của Trần Kiến Hoa.
“Kiến Hoa, là con phải không? Không ngờ lại gặp các con ở đây.” Nét mặt Vân Tú Dung vui sướng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây