Nhờ vào hồng phúc của nhà họ Trần, Thím Tôn cũng được ngồi máy bay một lần, chỉ cảm thấy là kiếp này đúng thật là đáng sống rồi.
Đến Kinh Thành thì cũng đã là lúc trời tối rồi, hai vợ chồng Trần Phùng Thu và Thành Ngọc Phương đã chờ đợi rất lâu rồi, hai người này tuy là đối với việc chuyển nghề nghiệp của Trần Kiến Hoa rất không hài lòng, đặc biệt là Trần Phùng Thu, nhưng dù sao thì cũng đã từ chức rồi, con lớn thì cha mẹ cũng không quản thúc được, là người lớn thì cũng chỉ có thể chiều theo bọn trẻ mà thôi.
Đặc biệt là Thành Ngọc Phương khi mà nhìn thấy Trần Nhã đã rất nhiều năm không gặp rồi, hai mắt cũng đỏ hoe hết cả lên, cả người cũng trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.
Kinh Thành thì khác so với Ngân Hải, ở nơi này, bắt đầu từ tháng 10 thì trời đã dần trở lạnh rồi, khiến cho những người đã sống lâu năm ở Ngân Hải cũng cảm thấy chẳng mấy thích hợp, Ngô Mai sợ đám trẻ bị cảm lạnh, liền từ những túi hành lý mà lấy quần áo ra để chúng mặc vào.
Trên đường quay về không ai nói nhau một câu nào, trước đây hai vợ chồng bọn họ dẫn theo Đoàn Tử, sống ở trong nhà đương nhiên là chẳng có vấn đề gì, nhưng bây giờ lại thêm nhiều người như vậy, liền có một chút chật hẹp rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây