Trên cơ bản cô cũng đã bắt đầu để mọi người bốc số thứ tự, khám bệnh bốc thuốc, vừa tỉ mỉ lại còn lành nghề, rất nhanh, đều có người chỉ định để cô khám bệnh cho, Dương Sùng không thể nào không nói riêng với cô: “Vẫn là cô lợi hại, phòng của chúng ta bây giờ tất cả chúng tôi đều khâm phục cô cả.”
“Có cái gì mà lợi hại chứ, chẳng qua chỉ là kiếm cơm cho qua ngày thôi mà.” Ngô Mai khiêm tốn nói.
Dương Sùng gọi cô lại: “Đúng rồi, cô có phải là có một người chị họ, cô ta đến nhà chúng tôi làm bảo mẫu, làm hết mấy tháng rồi mới nói cho tôi biết, nói là có chút hiểu lầm với cô, cô ta đã cứu con trai tôi, tụi nhỏ nhà tôi rất thích dựa dẫm vào cô ta, cho nên cô ta mới ở lại.”
Ngô Mạt Lỵ?
Ngô Mai còn tưởng rằng Ngô Mạt Lỵ đã rời đi từ sớm rồi, không ngờ rằng cô ta lại gặp phải Dương Sùng, nghe cách nói của Dương Sùng, Ngô Mạt Lỵ vì cứu con trai của Dương Sùng còn khiến cho bản thân mình bị thương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây