“Mẹ, con không sao đâu, ngày trước, khi con ở gia đình nọ, đừng nói đến việc là trông em bé, ngay cả nhặt củi nấu cơm thì cũng đều là những chuyện thường ngày, lúc đó, con vì không muốn mình phải chịu đói, bị đánh đập, nhưng bây giờ con đã hòa nhập vào gia đình chúng ta rồi, anh Đoàn Tử mỗi ngày đều phải suy nghĩ ra đề tài để cạnh tranh, mấy ngày hôm nay còn phải đi tập huấn, Thiên Kiêu và Thiên Ngạo đều là em trai em gái của con, con làm những việc này, đều cũng bởi vì con là chị của chúng mà thôi.”
Nghe thấy cô bé nói vậy, Ngô Mai mới cảm thấy yên tâm, không thể không nói, có sự giúp đỡ của Cảnh Lệ, mọi chuyện trong nhà cũng ổn thỏa hơn rất nhiều, bọn trẻ cũng có được sự chăm sóc tốt nhất.
Thấm thoắt thì hai tháng cũng đã trôi qua, Ngô Mai cũng nằm than xong cả rồi, cô có trở nên mập mạp hơn một chút, trải qua hai tháng dưới hình thức “Nuôi heo”, không mập thì mới lạ.
Hơn nữa cũng bởi vì buổi tối phải thức dậy đút sữa, tinh thần không đủ, mắt cũng hiện lên cả quầng thâm đen, Ngô Mai suy nghĩ, đây cũng có thể là lý do vì sao mà những người phụ nữ mải mê theo đuổi sự nghiệp lại muốn đi làm là vậy.
Nhìn vào chiếc áo rộng thùng thình trên người mình, Ngô Mai nghĩ ngợi, sau này cũng là không sinh con nữa đâu, thứ nhất là không còn nhiều sức lực tinh thần để nuôi nấng đứa trẻ nữa rồi, thứ hai là, cơ thể của mình rất khó mà hồi phục lại, bây giờ cũng chưa gọi là già, còn có thể khống chế được, sau này thì không chắc rồi, cô thật không muốn phải đeo theo cái phao bơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây