Chỉ hai năm nữa thì kết thúc, ba năm nữa là mở ra hoàn toàn, đến lúc đó tất cả đều sẽ thay đổi.
Vương Đại Quân bên ngoài đã ăn cơm nước xong xuôi, Trần Kiến Hoa cầm một cái cặp sách quân dụng đưa cho hắn: “Cái này tôi vừa mới được bộ đội phát cho, không phải mới mẻ gì nhưng mà để cho cháu trai làm cặp sách vẫn còn được.”
Thật ra người ở trong nông thôn mặc quần áo cũ cũng không sao, năm đó Trần Kiến Hoa ở đại phòng hàng năm cũng đều mặc quần áo rách tung tóe do đám con trai của Lý Thanh vứt ra, huống chi là cặp sách quân nhân mà anh đã dùng, vì vậy Vương Đại Quân rất vui vẻ mà nhận lấy.
Về đến nhà hắn mở cặp ra, nhìn thấy bên trong có tiền và phiếu gạo lẫn với nhau, hắn che mặt bật khóc, Kiến Hoa đúng là người tốt.
**
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây