Tuy nói là lúc ấy mọi nhà đều ăn không đủ no, nhưng mà gia đình của Ngô Mai đặc biệt tồi tệ, nhà Ngô Mai không chỉ là hai lớn một nhỏ mà còn phải đi phụng dưỡng cho Đào Bồi Sinh, tuy rằng Trần Kiến Hoa đi rồi còn Đào Bồi Sinh là sư phụ của anh cho nên Ngô Mai rất là tôn kính với ông ấy, nhưng bây giờ mới biết được là vì Đào Bồi Sinh quen biết mẹ Trần cho nên mới nghiêm túc dạy dỗ Trần Kiến Hoa như vậy.
Trần Kiến Hoa liếc mắt nhìn Ngô Mai một cái: “Để em chịu ấm ức rồi.”
Ngô Mai lắc đầu: “Không ấm ức, hai ta đều vì cái nhà này mà trả giá.”
Đàn ông luôn hy vọng người phụ nữ của mình hiền dịu ngoan ngoãn nghe lời, sợ phụ nữ lớn mạnh hơn mình, sợ phụ nữ của mình bước chân ra ngoài làm lớn, nhưng mà Trần Kiến Hoa thì khác, Ngô Mai càng tốt thì anh sẽ càng vui mừng thay cho Ngô Mai.
Mấy năm nay thôn Tiểu Kiều cũng không có thay đổi gì, Trần Kiến Hoa nhắm mắt cũng có thể tìm được nhà của mình, khi bọn họ đến thì mẹ Trần đang ôm em bé che nắng phía dưới mái hiên, mái hiên hẳn là do Đào Bồi Sinh xây nên, bên trên còn có quả nho và dây thường xuân, trông rất là tươi xanh và mát mẻ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây