Vũ Tiểu Kiều từ từ mở mắt, lẳng lặng nhìn khuôn mặt tuấn tú của Tịch Thần Hãn, rất muốn duỗi tay vuốt ve một chút, cuối cùng vẫn không làm như vậy.
Trong đôi mắt yên tĩnh của cô, dường như không có cảm xúc gì, lại như viết đầy cảm xúc phức tạp.
Tịch Thần Hãn bỗng nhiên đứng dậy: “Chờ anh trở lại.”
Nói xong, anh không quay đầu lại rời đi.
Vũ Tiểu Kiều nhìn qua phía cửa yên tĩnh, chậm rãi thở dài một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây