Dương Tuyết Như không ngò chuyện sẽ tiến hành thuận lợi như vậy: “Con người nha, luôn có khúc xương mềm của mình. Có điều bây giờ uy hiếp của Thần Hãn là Vũ Tiểu Kiều, chúng ta còn phải nghĩ những biện pháp khác, không thể để nó luôn nhìn chằm chằm vào chuyện muốn cô bỏ đứa bé được.”
Mục Vân Thi cười, đặt tay lên bụng mình: “Tôi tin tưởng, chúng ta sẽ thắng ngay từ trận đầu.”
Dương Tuyết Như nhìn cô ta: “Về sau cô vào Tịch gia, phải diễn kịch tốt hơn. Vũ Tiểu Kiều cực kỳ cao ngạo, nhìn có vẻ rất ôn hòa, thật ra thực chất bên trong rất quật cường, đến lúc đó khẳng định không chịu được, tất cả phải xem cô rồi.”
“Đương nhiên, tôi có lòng tin.” Mục Vân Thi vẫn cười rất đẹp, trong mắt lại lộ ra sự quyết tâm: “Tôi không phải Vũ Phi Phi, tôi thật sự mang thai, không giống cô ta, bị đuổi ra khỏi Tịch gia.”
“A! Coi như cô thông minh, biết mang thai đứa con của Thần Hãn! Vũ Phi Phi chỉ là đồ vô dụng, diễn kịch cũng không biết, khiến tôi mất cả chì lẫn chài.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây