Tịch Thần Hãn cau chặt đôi mày, ánh mắt như duệ kiếm nhìn Dương Tuyết Như ngồi trên ghế sa lon trong phòng khách.
Dương Tuyết Như trông thấy Tịch Thần Hãn, cũng hơi kinh ngạc, lập tức cười nói: “Thần Hãn, chuyện lớn như vậy, sao con không nói với mẹ.”
Dương Tuyết Như mỉm cười: “Nếu không phải Vân Thi tới tìm mẹ, nói cho mẹ chuyện này, mẹ còn không biết còn có bất ngờ như vậy.”
Ánh mắt lạnh lẽo của Tịch Thần Hãn bắn thẳng về phía Mục Vân Thi bưng nước trà từ trong phòng bếp đi ra, hận không thể lột da rút xương cô ta.
Cả người Mục Vân Thi run lên, vội vàng cúi đầu xuống, dáng vẻ rất sợ hãi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây