Tịch Thần Hãn chém đinh chặt sắt mà nói: “Tôi thật sự yêu cô ấy, chuyện này tạm thời không thể nói rõ được, dù cô không muốn giúp tôi, cũng hãy coi như giúp Tiểu Kiều.”
An Tử Dụ hừ lạnh một tiếng không nói thêm gì nữa, Kiều Kiều hiện tại mang mang thai, ban đầu cơ thể cô ấy đã mảnh mai, hiện tại gặp lại loại chuyện này, tâm tình chập chờn khá lớn, tổn thương cơ thể khó mà đoán được.
“Làm vậy có công bằng với Kiều Kiều không? Từ lúc bắt đầu, anh có từng nghĩ đến cảm nhận của cô ấy không? Trước giờ đều là anh tổn thương cô ấy.”
Đường Khải Hiên nhìn Tịch Thần Hãn, ra hiệu cho anh nhân lúc bây giờ cảm xúc của An Tử Dụ đã ổn định lại, lại cố gắng nói một câu.
Nhưng Tịch Thần Hãn đã đạt tới ranh giới cuối cùng, nhìn thật sâu vào An Tử Dụ, sải bước đi ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây