Tịch Thần Hãn liếc xéo Đường Khải Hiên, dùng sức đặt chén rượu ở bàn: “hiện tại tâm tình của tôi rất phiền.”
“Tôi biết cậu rất phiền, chẳng phải do cậu tự tìm sao.” Đường Khải Hiên cũng rót một chén rượu, nhấp một ngụm.
Lúc trước chỉ có Đường Khải Hiên mượn rượu tiêu sầu, hiện tại khó khăn lắm mới đến lượt Tịch Thần Hãn mượn rượu tiêu sầu, trong lòng Đường Khải Hiên vẫn thật thoải mái.
“Không ngờ cậu đường đường là Thần thiếu Kinh Hoa, vậy mà cũng có ngày bị đuổi ra khỏi cửa.” Đường Khải Hiên vẫn còn chế nhạo Tịch Thần Hãn.
“Tôi tới tìm cậu, không phải để cậu cười nhạo tôi.” Tịch Thần Hãn lạnh giọng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây