Hốc mắt Ngô Kính không khỏi hơi đỏ lên: “Ừm! Qua mấy ngày nữa tôi sẽ qua thăm bọn họ, tôi cảm thấy có lỗi với bọn họ.”
“Chuyện của quá khứ, đừng nghĩ nữa, hãy sống tốt cho hiện tại và tương lai đi.”
Ngô Kính khẽ gật đầu: “Ừm, cám ơn cô Tiểu Kiều.”
Vũ Tiểu Kiều nhìn đồng hồ: “Tôi còn có việc, tôi đi trước, chúc hai người hạnh phúc.”
“Cũng chúc cô hạnh phúc.” Ngô Kính cười nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây